Tin thế giới
Cúp Ryder 2025: Cẩm nang từng hố ở Bethpage Black
Chia sẻ:NTC
Tóm tắt
Bethpage Black là sân công viên công cộng nổi tiếng khắc nghiệt, treo biển cảnh báo chỉ dành cho golfer có trình độ cao. Thiết kế kiểu penal nhưng đậm tính chiến lược, buộc người chơi “nghĩ từ tee”. Ở Ryder Cup, sân được thiết lập dễ ghi điểm hơn US Open: rough fairway khoảng 2,5 inch và rough quanh green hơn 3 inch nhằm khuyến khích birdie và sự bùng nổ trong đấu đối kháng.
Nhịp khởi đầu mở ra cơ hội: hố 1 cửa vào green hẹp nên thận trọng ở foursomes, mạo hiểm hơn ở four-ball; hố 2 green nâng cao, thường lay-up để đánh full shot; hố 3 par 3 dài, pin sau trái cho ngày “mưa birdie”; hố 4 par 5 ngắn chơi như par 4 cho pro, nhưng vẫn cảnh giác green dốc ngược. Từ hố 5 sân bắt đầu “lộ nanh”: tee phải ve phải qua dải cát lớn, green nâng và nhiều bẫy; hố 6 quyết định bằng cú phát qua “khe” để có góc đánh ngắn vào green bị bao vây bunker; hố 7 đổi từ par 5 sang par 4 dogleg gắt, buộc phát bóng áp sát rặng cây; hố 8 là hố duy nhất có nước, kiểm soát spin là chìa khóa; hố 9 dogleg với bunker khổng lồ ở góc ôm đủ mạnh mới giữ mặt phẳng tốt để vào cờ.
Cụm “xương sống” 9-12 đặc biệt căng: hố 10 ngày mưa gió từng khiến fairway gần như “không trúng nổi”, kẹp bunker hai bên; hố 11 thay đổi tính cách theo hướng gió và vị trí cờ; hố 12 là hố duy nhất đòi hỏi driver carry khoảng 280 yard qua cross-bunker, nhưng golfer hiện đại ít nao núng.
Đoạn cuối mở toang cơ hội điểm số: hố 13 par 5 cho nhiều birdie; hố 14 par 3 ngắn dễ nhất sân, song “lưỡi” hẹp trái trước rất hiểm nếu cắm cờ; hố 15 khó nhất, green hai tầng dốc gắt, cú thứ hai then chốt và sai phải là rơi dốc sâu; hố 16 cần phát trái để mở góc tránh đôi bunker phải; hố 17 par 3 hai tầng ngắn nhưng “siết cơ” khi trận kéo dài; hố 18 là birdie hole điển hình, hai bên là bunker, nhiều đội chọn gậy an toàn thay vì driver. Đây là sân của những cú phát bóng có chủ đích và tư duy chiến thuật, kiểu hố mà Scottie Scheffler và Rory McIlroy ưa thích.
Nhịp khởi đầu mở ra cơ hội: hố 1 cửa vào green hẹp nên thận trọng ở foursomes, mạo hiểm hơn ở four-ball; hố 2 green nâng cao, thường lay-up để đánh full shot; hố 3 par 3 dài, pin sau trái cho ngày “mưa birdie”; hố 4 par 5 ngắn chơi như par 4 cho pro, nhưng vẫn cảnh giác green dốc ngược. Từ hố 5 sân bắt đầu “lộ nanh”: tee phải ve phải qua dải cát lớn, green nâng và nhiều bẫy; hố 6 quyết định bằng cú phát qua “khe” để có góc đánh ngắn vào green bị bao vây bunker; hố 7 đổi từ par 5 sang par 4 dogleg gắt, buộc phát bóng áp sát rặng cây; hố 8 là hố duy nhất có nước, kiểm soát spin là chìa khóa; hố 9 dogleg với bunker khổng lồ ở góc ôm đủ mạnh mới giữ mặt phẳng tốt để vào cờ.
Cụm “xương sống” 9-12 đặc biệt căng: hố 10 ngày mưa gió từng khiến fairway gần như “không trúng nổi”, kẹp bunker hai bên; hố 11 thay đổi tính cách theo hướng gió và vị trí cờ; hố 12 là hố duy nhất đòi hỏi driver carry khoảng 280 yard qua cross-bunker, nhưng golfer hiện đại ít nao núng.
Đoạn cuối mở toang cơ hội điểm số: hố 13 par 5 cho nhiều birdie; hố 14 par 3 ngắn dễ nhất sân, song “lưỡi” hẹp trái trước rất hiểm nếu cắm cờ; hố 15 khó nhất, green hai tầng dốc gắt, cú thứ hai then chốt và sai phải là rơi dốc sâu; hố 16 cần phát trái để mở góc tránh đôi bunker phải; hố 17 par 3 hai tầng ngắn nhưng “siết cơ” khi trận kéo dài; hố 18 là birdie hole điển hình, hai bên là bunker, nhiều đội chọn gậy an toàn thay vì driver. Đây là sân của những cú phát bóng có chủ đích và tư duy chiến thuật, kiểu hố mà Scottie Scheffler và Rory McIlroy ưa thích.
DNnet sử dụng AI để tóm tắt tin tức được thành viên chia sẻ. Nội dung và bản quyền của tin ảnh thuộc về trang tin gốc. Bạn có thể xem cụ thể tại link của trang tin gốc hay trao đổi, phản ảnh tại đây.
